Đôi nét về chủ blog (kiêm chủ web)
- Okamiya
- Oct 6, 2018
- 2 min read
Updated: Oct 12, 2018
Tuổi thơ đến với tôi là những ngày giành với ông anh những cuốn truyện Đô rê mon (hồi đó không phải là Doraemon như bây giờ) mặc dù vẫn chưa biết chữ nghĩa là gì hết. Lớn lên biết đọc, rồi thì những bộ truyện huyền thoại: Bảy viên ngọc rồng, Conan, Kindaichi, Siêu quậy Teppi, Inuyasha... tất tần tật và tình yêu với văn hóa Nhật Bản đến lúc nào không hay.

Niềm đam mê văn hóa đến ẩm thực Nhật Bản
Bỏ qua thời gian học đường, khi mà tôi đang lạc hướng đâu mới là cái mình thích mà tương lai của mình là gì. Tốt nghiệp đại học, tôi đi làm, một công việc văn phòng với tính chất đúng như là những gì tôi từng nghĩ về nó từ trước: lặp đi lặp lại, không có định hướng mặc dù tôi nhận xét trong công việc tôi vẫn là người có trách nhiệm và luôn tìm cách trau dồi kỹ năng.
Việc tôi có hứng thú với ẩm thực của đất nước mặt trời mọc này cũng phải cảm ơn những công việc mà tôi từng đảm nhận trước đó. Sếp vốn tin tưởng và hay tạo điều kiện cho tôi ăn tối và trò chuyện cùng khách, khách bên tôi thì cũng đa văn hóa lắm: Nhật có, Hàn Quốc có, rồi thì cả khách Châu Âu (do đam mê nên trước khi đi làm tôi cũng đã có bằng tiếng Nhật và tiếng Anh đủ dùng trong giao tiếp).
Và cái gì tới cũng tới, lần đầu tôi thưởng thức sushi, bento đúng chuẩn nhà hàng Nhật, tôi đã bị đúng thực phải gọi là mind-blowing, vị thanh đạm cùng cách trang trí tao nhã, cẩn thận trong từng món ăn đã khiến tôi mê mẩn từ đó. Từng món ăn như phản ánh lại những tính cách tỉ mỉ và khiêm nhường của người Nhật vậy.
Lỡ mê rồi thì làm sao? Tôi tìm tòi qua các trang nấu ăn, kênh Youtube và trên hết là manga (dạo này tôi hay đọc Shokugenki no Souma) thì mới nghĩ ra việc muốn giới thiệu nhiều người khác cũng theo đam mê này bằng cách dễ tiếp cận nhất có thể.
(còn tiếp)
Yorumlar